VƯƠNG TÙNG CƯƠNG
Khoảng lặng
Thôi em nhé
Anh vào đêm viết
Khuất ngôi sao nhấp nhóa phương trời
Chỉ còn gió khuya
Tiếng đồng hồ thao thức
Giấy như mây trắng lặng xa xôi
Đêm đừng vội tàn
Xin chậm một bình minh
Theo hoang vắng anh vào cõi mộng
Cuối con đường gió dông tới miền hẹn ước
Em lặng thầm tự nguyện cùng anh
Những câu thơ như thể hồi sinh
Vết thương vá lành
Mầm khô bật sống
Cho phì nhiêu mảnh đất anh về
Em nhân từ, trong trẻo, đam mê
Rồi đêm tàn
Ngày đã bình minh
Nghe tiếng chim đâu đây lại nhớ em ngồi hát
Bài hát về tình yêu
Lời hát của riêng mình
Bài ca trẻ trung một thời anh viết
Giờ mới kịp đặt tên./.